Kết quả cuộc thi Ngòi bút sinh viên Khoa TNĐ&MTNN

0
285
Thực hiện kế hoạch của Liên chi đoàn Khoa TNĐ&MTNN và chào đón năm mới Xuân Ất Mùi – 2015. Liên chi đoàn Khoa TNĐ&MTNN tổ chức cuộc thi “Ngòi bút sinh viên” năm 2015 với chủ đề “Mừng Đảng – Mừng xuân” với mục đích tạo ra sân chơi lành mạnh, nâng cao số lượng và chất lượng bài viết của sinh viên trên website của Khoa (tndmt.huaf.edu.vn), khơi dậy tài năng văn chương của sinh viên, đồng thời đẩy mạnh phong trào hoạt động Đoàn, Hội của Đoàn viên, Thanh niên trong Khoa.
Kết thúc thời hạn của cuộc thi, BCH LCĐ đã chọn ra 1 bài dự thi xuất sắc nhất cho mỗi thể loại thơ, văn xuôi. 
– Thể loại văn xuôi: Bài viết Nỗi niềm đất Quảng quê tôi của tác giả Trần Diễm My (QLĐ 48B) đạt giải Nhất. 02 giải nhì thuộc về tác giả  Lê Thị Hồng Phúc (QLĐ 46A) và tác giả Phan Thị Thu Hiền (QLĐ 46A).
– Thể loại thơ: Giải nhất thuộc về tác giả Nguyễn Hồng Lĩnh (QLTTBĐS 45) với bài thơ Sắc xuân làng quê và Mừng xuân. 02 giải nhì thuộc về tác giả Lê huythoa và tác giả Lê Thị Hồng Ân (QLĐ 47A).
Bài dự thi đạt giải nhất thể loại văn xuôi
NỖI NIỀM ĐẤT QUẢNG QUÊ TÔI
Những tia nắng đầu xuân bất chợt ùa về nghe đâu đây mùi rạ giữa phố phường, chạnh lòng  nhớ lắm cảnh ruộng nương, hình bóng quê nhà hình ảnh cha mẹ tần tảo ngày đêm, tìm kiếm đâu đây hình ảnh quê hương Đất Quảng – quê tôi.
Mỗi độ xuân sang mảnh đất cằn cỗi ấy lại trỗi dậy khoe sắc. Đã ai một lần đến với Quảng Nam –Nông Sơn quê tôi,với những cảnh đẹp thơ mông,với những con người chân chất đơn sơ. Mùa xuân lại về mang theo nụ cười hân hoan của những đứa con xa quê trở về, ao ước lại được nằm trong lòng mẹ, xuân lại về gạt hết những nỗi niềm những cực khổ của một năm đi qua, ánh mắt tràn ngập niềm vui niềm hạnh phúc  của bố mẹ của những đứa con khi gia đình vây quần bên nhau…
Có ai đi xa quê nhà một chiều bỗng nhớ đến rặng tre làng, bến nước sông quê? Có ai đêm đêm khóc thầm nhớ mẹ? Cái ngày xưa ấy đã đi qua nhưng kỉ niệm sẽ không bao giờ rời xa trong trí nhớ tôi. Dáng mẹ gầy như thân tre chở che con mỗi khi giông bão, thương quá người mẹ miền Trung ơi… nỗi nhớ theo tôi suốt cả cuộc đời… con vẫn là kẻ đi xa, mồ hôi rơi trên đất khách nhưng niềm tin con vẫn ở quê nhà… Mỗi khi xuân về lòng tôi lại thấy ấm áp, tôi lại thấy một miền quê nghèo đang dần hồi sinh sức sống từng ngày. Cái huyện Nông Sơn mới ngày nào còn hoan sơ, vậy mà cứ mỗi mùa xuân tôi lại thấy nó mới lắm. Nhớ lắm con sông Thu những trưa đầy nắng thuở học trò trốn học đi chơi, nhớ lắm con đường lầy lội mỗi khi mưa gió về…
Xuân về mang theo hơi thở cho quê tôi, mang theo niềm tin và hi họng của con người nơi đây về một miền quê thanh bình êm ả, ai đã từng một lần đến quê tôi, được nhắm nhìn những cảnh đẹp thơ mông, được thưởng thức những loại trái cây đặc sản quê tôi, được nghe những câu hò, những điệu hát bài chòi, và những di tích lịch sử của bao năm chiến đấu khốc liệt cho đến ngày nay..
Quê tôi đó một vùng quê nghèo khó
Được tách ra từ huyện Quế Sơn
Trong đấu tranh anh dũng kiên cường
Có chiến công lẫy lừng Nông Sơn –Trung Phước
Từ Khương Quế ta xuôi dòng đò ngược
Về Đá Ngang lên Hòn Kẽm Đá Dừng
                          …
Bạn về thăm lại quê tôi, một vùng quê mới tròn năm ra đời.
Huyện còn bao nỗi khó khăn, nhưng dân với Đảng một lòng dựng xây
Một lần bạn tới nơi đây, tình người hiếu khách lòng say nghĩa tình
Về đây qua đất Đại Bình, trái cây chín ngọt vừa lòng khách lai
Quê tôi núi rộng sông dài, có Khe Diên thủy điên ngày mai sáng ngời
Dường lên Tí Lỡ – Tí Bồi, nong tằm nhã kén đường tơ óng vàng
Dừng chân trên mấy nhịp Cà Tang, ghé thăm than điện Nông Sơn cổ phần
Hay sự chân chất về con người, cái giọng nói thân thương của người Quảng quê tôi…
Nơi con sinh ra là xứ Quảng
Bập bẹ đầu đời hai tiếng mẹ “choa”
Dòng sông quê trong vắt chảy hiền hòa
Nụ cười xòa in hằn bao nắng gió
Người Quảng mình chẳng ăn không nói có
Xóm giềng gần có nghĩa vẫn hơn ai
Chốn phố đông luôn cửa đóng then cài
Làm sao bằng quê tôi xứ Quảng
Giọng Quảng Nam ừ thì nghe sang sảng
Nghe lần đầu hoảng hốt “tiếng chi ri”
Giọng  “núa” chi mà nghe lạ nghe kì
Ô cóa, lóa tre, xe độp, bô gộ
Ừ thì tiếng Quảng mình ngồ ngộ
Ai đi rồi mới biết nhớ quê hương
Gặp câu chào mà nghe dạ vấn vương
“Chồ bạn nhé rồi mai mình lại gặp”
Dời vội vã đua chen tấp nập
Thèm một câu tiếng Quảng ân tình.
Cái miền quê nghèo dẫu lắm gian nan ấy, nhưng nụ cười hiền hòa thân thiện vẫn nở trên môi. Bao nhiêu đau khổ rồi cũng sẽ qua, Nông Sơn hai tiếng thân thương mà mỗi khi cất lên tôi nghe lòng da diết. Nơi tôi sinh ra và lớn lên từng ngày, nơi cất giữ bao kĩ niệm đẹp thời ấu thơ, mỗi quê hương mang một hình dáng khác,Nông Sơn hiện lên trong tâm trí tôi là tiếng ầu ơ của mẹ,trong nững câu chuyện cổ tích của bà, có khi là cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, là bến nước sông thu, là rặng tre xanh ngát. Xa quê trong những ngày xuân ấm áp cái mà tôi nhớ nhất là hình ảnh khói bếp chiều tà, Nông Sơn quê tôi hiện lên mờ mờ ảo ảo bình yên đến cháy lòng. Tôi nhớ làm sao mùi đất sau cơn mưa rào mùa hạ, cái mùi nồng nồng ngay ngáy, cái mùi mà chẳng thành phố chẳng nơi nào cảm nhận được. Ôi cái mùi quê hương, cái mùi của một vùng quê bình dị, dù đi đến đâu tôi vẫn sẽ nhớ vẫn sẽ yêu.
Mùa xuân lại về trên quê tôi…………..đất Quảng ân tình……..
Trần Diễm My (QLĐ 48B)
 
Bài dự thi đạt giải nhất thể loại thơ
 
Sắc xuân làng quê
Ai về Tiên Lễ làng tôi
Mảnh đất nhân kiệt bao đời vẻ vang
Đường dọc rồi lại đường ngang
Nhà cao sân rộng mây ngàn sánh đo
Biết bao công việc nhỏ to
Lòng dân ý Đảng đắn đo luận bàn
Việc lối xóm đến việc làng
Cùng nhau khắc phục chẳng màng thiệt hơn
Đảng chỉ đạo dân tin tưởng
Ích nước lợi nhà dân hưởng mai sau
Quê hương đất nước mạnh giàu
Bốn mùa hoa nở muôn màu sắc xuân.
Nguyễn Hồng Lĩnh (QLTTBĐS 45)

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here